Chuyện kể về anh Hòa Bưu tá Gò Công

18/08/2021 - 10:00:26 - 205 lượt xem

Những ngày này, thị xã Gò Công cũng như các quận, huyện khác của Tỉnh Tiền Giang đang trong giai đoạn giãn cách xã hội để phòng chống dịch Covid-19 đang diễn biến phức tạp ở các tỉnh phía Nam. Việc di chuyển nói chung và chuyển phát hàng hóa qua đường Bưu điện nói riêng phải đảm bảo tuân thủ nghiêm những quy định của chính quyền các cấp.

Được sự tin tưởng của khách hàng, lượng bưu gửi về Tiền Giang và Gò Công tăng gấp ba, gấp bốn lần ngày thường, nhưng với tình yêu, sự nhiệt tình của những “người bưu tá tận tụy”, Bưu điện Tiền Giang đã làm tốt nhiệm vụ kết nối, lưu thoát và chuyển phát tốt các văn bản chỉ đạo của Đảng, Chính phủ và nhà nước đến các cơ quan, tổ chức trong tỉnh, các hàng hóa thiết yếu kịp thời đến với người dân.

Chúng tôi xin kể lại câu chuyện về anh Ngô Văn Hòa, người Bưu tá tận tụy và đầy nhiệt huyết qua câu chuyện của chị Võ Hồng Thúy nhân ngày thành lập Ngành, 15/8/2021

Hơn 3 năm nhận nhiệm vụ ở đơn vị mới, Bưu cục phát Gò Công, tôi may mắn được làm việc với Anh Bưu tá có tên Ngô Văn Hòa, một người anh tháo vát, không bao giờ ngại khó trong công việc và anh luôn có chất lượng phát đứng đầu trong toàn đội.

11 giờ 45 trưa, trong lúc tôi đang soạn và sắp xếp lại những bưu gửi chưa phát hết trong chuyến thư buổi sáng anh cũng vừa đi giao bưu gửi về, uống xong ly nước, quay qua tôi, cười cười rồi hỏi:

- “Nay Thúy soạn đồ tồn luôn hả”

- “Dạ”

Ngó ngang nơi tôi ngồi, anh nhanh tay cầm những gói hàng lên và bất chợt nói:

- “Này là thuốc nè, gọi khách không được hả, anh biết nhà, để lát anh chạy đi phát dùm cho. Dịch này mấy người bệnh cần thuốc lắm, phong tỏa nhiều nơi khách không ra ngoài mua được, người ta cần lắm, mình phát sớm cho người ta có thuốc uống”.

Rồi anh soạn thêm 3-4-5 gói, vừa soạn vừa nói “này thuốc, này thuốc...”, rồi lấy sổ ghi lại. Tôi ngạc nhiên vì những đơn hàng này đều không nằm trên tuyến phát của anh. Tôi hỏi:

- “Được không anh Hòa, phát dùm luôn hả, trưa nắng vậy anh nghỉ chút đi rồi phát, đường thư của anh cũng nhiều nữa nè”.

- “Được, nào biết nhà thì phát, không biết anh gọi điện hỏi, phát sớm cho ta mừng, hàng không thu tiền, phát lẹ lắm. Thúy soạn hết mấy đơn thuốc và những đơn không thu tiền ra đi, lát anh đi phát đồ của tuyến anh tiện anh phát dùm cho”.

Ra khỏi Bưu cục anh còn nhắc tôi: “Em nhớ soạn kỹ đồ không thu hộ để lại, gọi điện không được cũng đừng trả lại người gửi, tốn cước tội nghiệp người ta, mấy cái đó người ta nhận hết à, anh phát hoài anh biết.”

Những ngày này, anh em Bưu tá như anh Hòa đâu có được nghỉ trưa, lùa vội miếng cơm các anh lại tranh thủ lên đường đi phát, mỗi gói hàng, mỗi bưu gửi đến với người nhận không chỉ là niềm vui kết nối, mà đôi khi còn là những thứ vô cùng cần thiết giúp họ có cuộc sống tốt hơn như thuốc tim mạch, huyết áp, tiểu đường... Tôi nói:

- “Dạ, em biết rồi. Em soạn thấy thuốc cũng nhiều, để em chuyển qua tuyến anh để anh phát có thêm tiền lương”

- “Thôi, lương gì đâu. Dịch khó khăn mà tiền bạc gì. Có tiền nhiều cũng làm được gì đâu…”

Nói xong câu chuyện với anh, tôi cũng tiếp tục với những chuyến hàng, những gói hàng và những địa chỉ thân thương trên từng tuyến phát. Trong dịch bệnh, mình còn khỏe, mình còn được làm việc thì cùng cố gắng để hỗ trợ anh em, đồng đội và quan trọng nhất lúc này, đúng như anh Hòa Bưu tá nói: có tiền cũng làm được gì đâu, ai khó khăn mình giúp được mình giúp thôi mà…

Trước cổng Bưu điện tôi nhìn ra xa xa, nơi có dây găng và rào phong tỏa, có một anh Bưu tá mang trên mình màu áo vàng Bưu điện đang ngồi chòm hỏm chờ khách trong chốt ra nhận hàng dưới trời nắng chói chang, nhưng không quên mang khẩu trang, kính chắn giọt bắn và xịt khuẩn. Hình ảnh làm tôi thấy cảm động về anh bạn đồng nghiệp của mình. Những người đang cố gắng từng ngày để kết nối, sẻ chia và mang niềm vui đến cho mỗi nhà, để mỗi người “an tâm chống dịch”.

Và rồi tôi chợt hiểu lý do vì sao anh luôn hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, tuyến phát anh luôn đạt chất lượng cao, khu vực của anh phát luôn được người dân ủng hộ rất nhiệt tình… và nơi đó uy tín của Bưu điện cũng được nâng lên.

Cảm ơn người anh cả của đội Bưu tá Gò Công, tinh thần cống hiến của anh, sự nỗ lực và sẻ chia của anh xuất phát tự nhiên từ trong trái tim yêu thương của anh đã chạm đến trái tim của mỗi người chúng tôi và mỗi khách hàng thân thương, đúng là: Thành công không cân đo bằng vị trí. Dù ở vị trí nào, chức danh gì nếu chúng ta toàn tâm toàn ý hoàn thành nhiệm vụ thì chắc chắn chúng ta sẽ thành công.

Thương tặng ông anh đồng nghiệp Bưu điện thị xã Gò Công nhân dịp kỷ niệm 76 năm ngày thành lập ngành Bưu điện (15/8/1945-15/8/2021)

VÕ HỒNG THÚY
Danh bạ